Trải nghiệm của du học sinh Mỹ về cuộc sống trong khu cách ly tập trung - Du Học Thành Công
Tìm Trường
Loại trường
Bậc học
Quốc gia
Tiểu bang
Tỉnh
Tiểu bang (Úc)
Loại địa điểm
Giới tính
Các môn
06/04/2020

Trải nghiệm của du học sinh Mỹ về cuộc sống trong khu cách ly tập trung

Đại dịch Covid-19 hoành hành, lượng du học sinh từ châu Âu và Mỹ trở về Việt Nam cách ly thực sự không nhỏ. Trong khi rất nhiều học sinh tỏ ra hài lòng vui vẻ với khu cách ly tập trung, thì lại có một số bạn cảm thấy khá khó chịu.

Vậy thực hư cuộc sống tại khu cách ly tập trung là như thế nào? Hãy cùng tìm hiểu sự thật qua cuộc phỏng vấn của Du Học Thành Công với bạn Nguyên – du học sinh trở về từ TP. Beloit, bang Wisconsin, Hoa Kỳ nhé.

Quyết định trở về hay ở lại nước sở tại là điều khiến rất nhiều du học sinh phân vân, và Nguyên cũng không phải điều ngoại lệ. 

Em có phải phân vân nhiều với quyết định về nước ngay khi biết tin tình hình dịch bệnh ngày một trở nên nghiêm trọng tại Mỹ không? 

“Nói thật là em đã rất phân vân. Một phần em muốn ở lại vì muốn tự lập và ở gần bạn bè, nhưng phần khách thì lại muốn được an toàn bên gia đình trong thời điểm đại dịch này. Thậm chí cả sau khi đã đặt vé, rất nhiều lần em còn căng thẳng tới mức định hủy vé và ở lại. Nhưng các anh chị và bạn bè là người Việt động viên và chia sẻ kinh nghiệm về nước an toàn, vì thế em đã quyết định về nước.”

Lần đầu tiên trong đời, trên quãng đường di chuyển từ Mỹ về Việt Nam, Nguyên được chứng kiến những cảnh tượng mà có lẽ cậu khó bao giờ có cơ hội nhìn thấy lần 2.

Trên đường từ Mỹ về Việt Nam, em có gặp phải bất cứ trở ngại, hoặc có điều gì khiến em bị sốc và bất ngờ không?

“Trên đường trở về, có một điều khiến em thực sự bất ngờ đó là điểm quá cảnh tại sân bay Narita tại Tokyo hầu như không hề có một người nào khác ngoài những ai đi chung chuyến NH831 của em. Chuyến NH831 này cũng đa phần đều là các bạn du học sinh bằng tuổi em luôn. Chưa khi nào em lại được chứng kiến cảnh tượng sân bay vắng vẻ với không khí gấp rút khẩn trương bao trùm đến vậy.”

“Về đến Việt Nam, em lại được chứng kiến một hiện thực hoàn toàn khác với những gì em thấy tại Narita. Một hàng dài toàn các du học sinh đang đứng chật kín ở sân bay Tân Sơn Nhất, mọi người đều có vẻ lo lắng và hoang mang. Bọn em đều được phổ biến trước về ứng dụng Ncovi để khai thông tin y tế và lấy mã URL để nhập cảnh vào Việt Nam hoặc điền tờ khai y tế ở ngoài, sau đó chờ để được sắp xếp và chọn địa điểm đi cách ly. Em phải chờ khoảng 2-3 tiếng, có một số bạn em nghe nói còn phải chờ tới 6 tiếng, nhưng bản thân em thấy rất yên tâm vì mình đã được an toàn. Em vẫn thường xuyên cập nhật tình hình dịch bệnh ở Việt Nam và thấy nước mình đang kiểm soát dịch bệnh rất tốt, cho nên dù có phải chờ lâu một chút nhưng cảm giác cứ về nước là nhẹ nhõm rồi.”

Em có thể chia sẻ đôi chút về cảm nhận của mình với khu cách ly em tới không? 

“Từ sân bay đến khu cách ly của em tại Cần Giờ mất khoảng 2 tiếng lái xe. Em được ở trong resort Phương Nam, Cần Giờ. Tại đây không gian thoáng mát, có nhiều cây cối um tùm và gần biển. Resort được chia thành nhiều khu, tại khu của em mọi người được chia thành những phòng riêng, mỗi phòng đủ cho từ 3-4 bạn ở. Trong phòng còn có cả bàn ghế, TV riêng và rất nhiều cửa sổ, nói chung là rất thoải mái, tiện nghi.”           

“Vì gần biển nên em được hít thở không khí trong lành mỗi ngày, cảm giác như đi nghỉ dưỡng chứ không phải cách ly luôn. Duy có một điều là gần khu em ở có nhiều chó mèo hoang và muỗi, nên thỉnh thoảng có thấy hơi ghê, với cảm giác nhớ nhà nhớ người thân khiến em cồn cào khó chịu và muốn được về nhà ngay. Bọn em cũng không được tự do đi lại vì đang cách ly nên mọi thứ có hơi chán chút, còn lại tất cả đều ổn và em thấy may mắn khi mình được ở trong này.”

Cuộc sống của em tại khu cách ly như thế nào? Em có được ăn uống đầy đủ không? Em có hoạt động đặc biệt gì mỗi ngày không?

“Mỗi ngày em được ăn 3 bữa: Sáng, trưa và tối. Buổi sáng em thường được ăn bánh mỳ, bánh giò và bánh bao cùng với các món tráng miệng nhỏ như bánh flan hay sữa chua. Vào các buổi trưa và tối thì em chủ yếu ăn cơm với 1 món thịt, 1 món rau, và 1 món canh. Ngoài ra, em và các bạn còn được phát nước uống, mì gói để ăn thêm nếu muốn.

“Bọn em chủ yếu giết thời gian bằng việc đọc sách, xem phim hay lướt web, gọi điện thoại nói chuyện với người thân, bạn bè. Riêng em thì vì lớp học bắt đầu ngay sau tuần em tới khu cách ly nên em đã học online tại phòng, cũng hơi cực một chút vì múi giờ khác nhau nên nhiều khi em phải thức khuya để vào lớp. Nhưng nhìn chung cuộc sống trong khu cách ly của em rất thoải mái, thư giãn và chẳng có gì phải phàn nàn cả.”

Các nhân viên hỗ trợ trong khu cách ly của em có nhiệt tình không? Cảm nhận của em về họ như thế nào?

“Nhiệt tình lắm chị. Các anh chị nhân viên hỗ trợ chịu khó lắm ạ. Ngoài việc được phục vụ cơm 3 bữa hàng ngày, bọn em còn được các y tá đo nhiệt độ 2 lần/ngày. Mỗi tuần một lần bọn em đều được xét nghiệm Covid-19. Vì thời tiết Việt Nam nóng ẩm, nên em thấy rất thương các anh chị ấy khi cứ phải mặc đồ bảo hộ kín mít suốt cả ngày, lại phải chạy đi chạy lại lo cho bao nhiêu người đang cách ly. Em có nghe bạn cùng phòng kể có người đã phàn nàn về đồ ăn cách ly, cá nhân em thấy đi cách ly được phục vụ như thế này đã là quá tốt rồi, vì thế cho dù đồ ăn có ngon hay dở thì mình cũng nên có thái độ cảm kích và biết ơn thay vì chê bai phàn nàn.”

Em có lời nào muốn nhắn nhủ tới các bạn du học sinh cũng đang đi cách ly như em?

“Nhìn chung em cảm thấy khá hài lòng với thời gian cách ly. Vì đây là tình huống rất bất đắc dĩ và mục đích mình ở đây là để phòng chống khả năng lây mầm bệnh ra cộng đồng, vì thế em nghĩ chúng ta cần chấp nhận và khắc phục những khó khăn trước mắt, đồng thời không nên đòi hỏi điều kiện đặc biệt mà nên nhận thức được mình đã quá may mắn khi được về nước an toàn. 

Lời cuối em muốn gửi lời cảm ơn tới tất cả nhưng anh chị y tá, nhân viên hỗ trợ đã nhiệt tình lo lắng, quan tâm và giúp đỡ bọn em trong suốt thời gian cách ly tại Cần Giờ. Em hi vọng những nỗ lực của mọi người sẽ là vũ khí giúp Việt Nam mình sớm đánh bay đại dịch nguy hiểm này. Màn đêm luôn tối nhất ngay trước bình minh, vì thế mọi người hãy kiên nhẫn và mạnh mẽ chờ đón bình minh nhé!”

Cám ơn Nguyên về những chia sẻ của em.

 

Có thêm câu hỏi?

Trò chuyện với cố vấn của chúng tôi